BÌNH CHỌN

BÌNH CHỌN SÁNG TÁC NHỚ CHỌN BÀI ĐĂNG CŨ HƠN và BÌNH THEO CÁC MỨC Hay , Khá, Trung bình, Dở

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010

VẺ LẶNG LẼ TOẢ SÁNG [12Si]

Đang giữa mùa đông, thế mà trời hôm nay bỗng nhiên đẹp lạ. Trong cái lũ nhí nhố ngoài hành lang kia…chẳng có Thy, bởi vì Thy đang ngồi đây, ngay tại bàn học, vò đầu bứt tai cho những băn khoăn của mình. Chả là Thy là lớp trưởng và trước mắt Thy là nhiệm vụ nặng nề mà thầy chủ nhiệm trực tiếp giao phó : tổ chức một ngoại khóa. Ngoại khóa - đó là hoạt động mà lớp nào cũng phải làm hằng năm, 1 hoạt động mà luôn được mong ngóng. Nhưng cái khó cho Thy chính là 12 rồi, phải tổ chức sao cho đậm chất lớp 12, phải thật ấn tượng, phải kéo cả lớp lại gần nhau hơn…Biết bao mục tiêu “cao cả tươi đẹp” ấy cứ đè nặng lên một con người bé nhỏ chưa đầy 50 kí…
-----
Sau vài ngày chinh chiến, cuối cùng Thy cũng lo được cái khâu “đậm chất lớp 12” và “thật ấn tượng” khi khai thác cạn kiệt nguồn tài nguyên, à nhầm, nhân tài của lớp. Còn cái khâu “kéo cả lớp lại gần nhau hơn” thì…khá là gian nan, quanh đi quẩn lại vẫn chỉ có bao nhiêu gương mặt đó cho những tiết mục múa, hát, nhảy, kịch…Còn biết bao nhiêu nhân tài đang “cố gắng ẩn mình” mà Thy chưa biết nhỉ? Còn những bạn thực sự có duy nhất một năng khiếu “học” thì biết khai thác làm sao đây?
-----
Giữa những ngày sôi hơn…dầu sôi này, với áp lực học tập và trách nhiệm của một lớp trưởng trên vai, Thy cảm thấy nặng nề vô cùng. Thy ít khi tâm sự với bố mẹ, còn bạn bè thì…Ngay lúc này đây tụi nó cũng đang áp lực như Thy, nói ra chỉ khiến tụi nó thêm lo lắng mà thôi. Thy uể oải cầm tờ giấy với cây viết đi hỏi tụi “lặng lẽ” trong lớp, xem tụi nó có thể giúp gì cho ngoại khóa thì ghi vào. Bên cạnh những cái tên bỏ trống phần “khả năng” thì tên của Na ấn tượng nhất với dòng chữ “hậu cần”. Cuối cùng thì Thy cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, Thy sẽ giao cho Na chức “trưởng ban hậu cần”, mấy đứa còn lại sẽ là sai vặt. Thy đã có số điện thoại Na trong danh sách lớp rồi, chỉ cần xin nick cho dễ nói chuyện nữa là xong…
-----
12g, tất cả các nick trong list của Thy đều tối hù, Thy vẫn còn online, tài liệu đã kiếm xong, Thy có thể đi ngủ được rồi, nhưng Thy chả thấy buồn ngủ, cứ ngồi thừ trước màn hình, chắc mệt mỏi đã khiến Thy đơ mất rồi…
Buzz
Là Na.
LyNa : Giờ này mà chưa ngủ à?
Thy92 : Uh, Na cũng thế mà^^.
LyNa : Na đang tìm mấy kiểu trang trí cho phòng ngoại khóa. Nếu kiếm được Na sẽ đưa cho Thy duyệt luôn nhé.
Thy92 : Uh.
Đột nhiên, Thy cảm thấy muốn tâm sự với 1 ai đó…
Thy92 : Na này!
LyNa: Sao Thy?
Thy92 : Tự nhiên thấy mỏi mệt quá, muốn buông xuôi tất cả…
LyNa : Uhm, nói cho Na biết tại sao đi, không ai làm gì Thy đâu , phải nói ra, người ta mới biết, mới chia sẻ được.
Thy92 : Tự nhiên Thy thấy vậy đó, không biết tại sao nữa, tự nhiên thấy chán nản quá…
LyNa : Uhm, có một câu Na đọc được trên báo Hoa học trò, Na ấn tượng mãi : “Đôi khi những thứ rất bình thường cộng hưởng vào nhau cũng có thể tạo nên cảm giác bất lực”.
Thy92 : Là sao?
LyNa : Như thế này nè. Không biết Thy có không, có nhiều lúc kiểm tra điểm cực thấp hay là bị mẹ la tan tành hoặc là cãi nhau ầm trời với bạn, Na chịu được hết. Nhưng chỉ cần trong trong ngày, điểm hơi thấp, cáu nhẹ với bạn bè, mẹ hơi cằn nhằn là Na thấy chán nản, mệt mỏi lắm, thấy cả thế giới như quay lưng lại với mình, chỉ muốn ngủ thôi, ngủ miết…và đôi khi chả cần bị như thế trong một ngày, chỉ cần lo nghĩ nhiều, lo sợ nhiều về những gì chưa đến, ví dụ như là thi Đại học nè, là Na đã thấy mệt mỏi lắm rồi, thấy áp lực và nặng nề lắm^^
Thy92 : Giống Thy lắm, chắc Thy cũng bị vậy rồi.
LyNa : Uh, không sao. Những lúc như thế, có thể mình vẫn phải học, vẫn phải hoạt động, nhưng đừng suy nghĩ gì nhiều, Na sẽ thấy nhẹ nhàng hơn. Mọi chuyện sẽ dần dần qua thôi. Những lúc bị như thế thường mất bình tĩnh không suy nghĩ thấu đáo được nhưng chỉ cần mình tâm niệm "cố thêm xíu" là ổn thôi. Ở tuổi này một phần vì áp lực nhiều, một phần vì cơ thể phát triện chưa đồng đều, chưa hoàn thiện, còn nhiều rối loạn vật chất bên trong vậy nên mới sinh ra vấn đề vậy đó.
Thy92 : Hehe, Sao Na biết nhiều thế?
LyNa : À, có gì đâu, chẳng qua đó là kinh nghiệm của bản thân đó mà…..
…..Na và Thy còn nói chuyện thêm một lúc nữa. Lần đầu tiên Thy nói chuyện với Na lâu thế, Thy phát hiện ra Na là một cô bạn cực kì thân thiện, nếu không có ngoại khóa năm 12 này, chắc Thy chả nhận ra.
-----
Công việc mấy hôm nay phải gọi là loạn cả lên, y như một mớ bùi nhùi mà có cố mấy cũng không tìm ra cách gỡ. Thy vừa nhăn nhó với nhỏ Phương về vụ nhỏ này tự ý đạo diễn tiết mục nhảy theo ý nhỏ thì ngay lập tức bay qua nhăn nhỏ Như vì cái tội chi tiêu không tiết kiệm, còn mấy thằng con trai cứ phởn phơ “không thèm đụng tới mấy công việc của con gái” nữa chứ…thật là muốn điên lên được. Sao không ai thương dùm cái thân Thy nhỉ?
-----
Buzz
Thy92 : Công việc thế nào rồi Na?
LyNa : Ổn, gần hoàn tất rồi Thy à.
Thy92 : Uhm, cảm ơn Na, may mà Na gần xong rồi, chứ mà Na cũng làm loạn như bọn kia thì chắc tui tiêu quá^^.
LyNa : Thy ổn chưa?
Thy92 : À, cũng chưa ổn lắm. À…ừm… Na…có thấy bằng lòng với cuộc sống hiện tại không?
LyNa : Có những lúc có và những lúc không, nhưng nhìn chung là có^^. Nhưng Na nghĩ điều đó không quan trọng. Có một điều Na hi vọng Thy nhớ, rằng Thy đừng tin những suy nghĩ của Thy vào lúc tâm trạng Thy đang rối loạn, hãy tin vào những lúc Thy bình tâm nhất. Chính vì vậy mà Na mới bảo Thy khi đang ức chế thì đừng làm gì. “Đừng làm gì” còn có nghĩ là đừng tin vào những suy nghĩ của mình lúc đó, đừng vội kết luận điều gì, đừng vội quyết định.
….
Lần nói chuyện lần này của Na và Thy…lâu hơn lần trước. Thy nhận ra lần nào nói chuyện với Na, Thy cũng cảm thấy rất dễ chịu, thoải mái. Có lẽ cuộc sống bận rộn đã khiến Thy không nhận ra được điều đó. Còn biết bao nhiêu người bạn tuyệt vời như thế này mà Thy đã bỏ lỡ nhỉ?
-----
Ngoại khóa rồi cũng thành công tốt đẹp. Có điều là Thy chẳng biết tại sao lại thế khi mà có vô số rắc rối phát sinh trong quá trình chuẩn bị (biết làm sao được trong khi Thy phải quay với tốc độ của…một cánh quạt?). Có ai biết không nhỉ? Biết thì giải thích dùm Thy với?

Tối, thảnh thơi, Thy lượn lờ ở các blog của mấy đứa bạn và comment cho chúng nó. Chợt, Thy dừng lại ở một blog có hình đại diện là hình tập thể lớp Thy, blog này nằm trong danh sách bạn bè của Thy, nhưng tại sao Thy chưa thấy bao giờ nhỉ? (Cũng phải thôi, vì cả tháng nay Thy có thời gian để lượn lờ thế đâu cơ chứ ). Thy đọc từng cái Entry…

Ngày…tháng…năm…
Bữa nay thấy lớp trưởng cáu với nhỏ Phương. Tội…cho cả hai người. Chắc tại lớp trưởng bù đầu bù cổ quá đâm ra bực bội, còn nhỏ Phương thì suy nghĩ thiện chí, biết lo cho lớp dể có được những tiết mục văn nghệ đặc sắc nhưng hành động lầm lạc (hehe).
Lớp trưởng chắc…ít đi mua đồ nên không biết giá cả đã tăng chóng mặt (chẹp, đến tem mà bây giờ đã 2000đ/con cơ mà) và nhỏ Như cũng đã tiết kiệm lắm nè.
(Để chút nữa vào tâm sự với lớp trưởng tí).
Mấy thằng con trai nhìn cứ tưởng bọn nó chỉ lo chơi nhưng thật ra cũng chăm làm phết ( không chăm thì ai khiêng mấy cái bàn to vật vã, ai đóng mấy cái đinh cao ngòng…?).

Ngày…tháng…năm…
Những đợt gió Đông Bắc liên tục tràn về khiến miền Bắc lạnh cóng, vượt qua được dãy Bạch Mã để vào tới miền Nam thì không khí lạnh bớt gay gắt đi nhiều. Nhưng chỉ một chút nhiệt độ bị hụt đi ấy thôi cũng khiến cho mấy cái mỏ lớp mình chu lên xuýt xoa vì lạnh. Mà mùa đông năm nay cũng lạ, lạnh đấy mà cũng nắng lắm đấy. Nắng vàng rực và ấm áp lan tỏa cả không gian. Đó là lí do chính để giờ ra chơi, cả lũ lớp mình chen chúc nhau ngoài hành lang, chí chóe giành nhau một cái ghế để ngồi sưởi ấm. Khoảng cách giữa những thành viên trong lớp tự nhiên gần lại (theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng)...

Nửa học kì rồi…sắp xa nhau rồi…
Có lẽ mình sẽ nhớ nhiều lắm cái tiếng “xạo” ngân thiệt dài và thiệt ngọt của lớp trưởng, nhớ điệu nhảy Nobody vén áo cao thiệt cao của Quân, nhớ nụ cười khoe hàm răng trăng lóa trên nền da cháy nắng của Vũ…
Mai xa rồi…sẽ nhớ nhiều lắm đây…
……..

Thy đọc, lặng người đi. Thy thấy lớp mình dễ thương hơn và yêu lớp nhiều hơn. Những bí mật nho nhỏ, những đặc điểm đáng yêu của lũ bạn,…giờ Thy mới biết. Có lẽ…chưa là quá muộn để Thy quan tâm hơn đến mọi người. Thy cũng biết lí do thành công của ngoại khóa rồi, nhưng hình như, chủ nhân của blog này đã kể thiếu một chi tiết quan trọng. Thy comment, để lấp đầy chỗ thiếu ấy…
“Có những con người khi sinh ra, không cần làm gì, tự họ đã tỏa ra một không khí ấm áp (như anh Kimbum của tui í, chỉ cần cười thôi là tui đủ chết mê chết mệt rồi ), điều đó thật quý giá, nhưng sẽ chả quý giá bằng những con người mà sự quan tâm, yêu thương của họ khiến cho người khác cảm thấy bình yên…
Cảm ơn vì đã là bạn của tui, cảm ơn vì đã giúp tui nhận ra nhiều điều…”

Bạn biết không, không cần phải hoạt bát, phải năng nổ, có những sự thầm lặng rất đẹp, có những vẻ lặng lẽ rất tỏa sáng


Trần Thị Diệu Hiền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét