BÌNH CHỌN

BÌNH CHỌN SÁNG TÁC NHỚ CHỌN BÀI ĐĂNG CŨ HƠN và BÌNH THEO CÁC MỨC Hay , Khá, Trung bình, Dở

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2010

NGƯỜI YÊU BÍ MẬT [11L]

Ngày... tháng... năm...
Dãy A. Tầng ba. Phòng số 12. Người mình yêu ở đó. Tình yêu của mình ở đó. Cảm xúc khi mỗi ngày ở cạnh người mình yêu, học chung, chơi chung, thở chung một bầu không khí và bận rộn với những nỗi niềm thật khó tả. Không cần ngỏ lời, không cần bày tỏ, chỉ cần ở cạnh người ấy như lúc này, trái tim mình đã thấy thật hạnh phúc...

******

Lý K10. Sĩ số 35 trọn vẹn với 26 thiếu niên nam và 9 thiếu niên nữ. Người ta nói cái gì hiếm thì thường quý, trong trường hợp này thì độ chính xác lên tới 100%. 9 đứa con gái được cô giáo thương yêu nhiều hơn 26 tên con trai kia một tẹo. "Vì cô không có con gái nên cô coi con gái như con ruột...". Và cô cũng dạy dỗ như con ruột : "Cấm yêu sơm!". Bất kì thành viên nào của Lý K10 cũng đều hiểu rằng cô dạy rất đúng, rất chí lí, lời cô được coi như khẩu hiệu hoặc châm ngôn sống. Và nhất là không được làm trái lời cô trong mọi trường hợp. Vậy mà mười bảy ngày, hai mươi chín tiếng, bảy mươi tám giây kể từ lúc cái lệnh CẤM YÊU kia được ban ra thì con nhỏ hoa khôi của lớp đã viết một cái entry "đầy cảm xúc" như thê trên blog.
Choáng... Mà choáng nhất có lẽ là ba thằng bạn thân nối khố từ lúc học mẫu giáo đến nay của con nhỏ. Tối muộn, sau một khoảng thời gian "bày tỏ ý kiến cá nhân" với nhau thông qua di động, Quân, Tuấn, Phong quyết định thành lập "tổ chuyên án", truy tìm người con nhỏ Thy "thầm thương trộm nhớ" và giải quyết tận gốc "vụ" này (để nhỏ Thy chú tâm và học tập chứ không "dính" vào mấy cái chuyện yêu đương nhăn nhít này- Tuấn đã quả quyết như thế). 22 giờ 36 phút 54 giây ... ngày ... tháng ... năm ... tổ chuyên án bắt đầu hành động...

******

Ngày... tháng... năm...
Sáng nay mình có chuyện buồn, không kìm được mình đã khóc ngay tại lớp. Xui xẻo làm sao vì hôm trước mình chép nhầm thời khóa biểu nên sáng nay cả lớp đã soạn nhầm. Mà ai không biết thầy dạy môn Công nghệ là một người rất khó tính, trong tiết của thầy mà tên nào không mang sách giáo khoa là thôi rồi... Người ấy đã trấn an mình rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi, đừng khóc nữa; sau đo cùng mấy bạn khác đi mượn sách cho cả lớp, rồi còn gặp thầy để trình bày về sự cố nữa chứ. Ôi, mình suýt nữa đã ôm chầm lấy bạn ấy mà cảm kích.Mình thật hạn phúc khi được ở cạnh bạn ấy...

******

Sáng thứ hai. Không ai nhắc mà ba thành viên của "tổ chuyên án" đều đi học sớm. Quân kéo hai đứa bạn xuống cái bàn tròn ở chân cấu thang tầng một:
Thy nó nói kiểu này thì...
Thì mà nó thích là mầy đó, Phong!
Thằng Phong có vẻ đăm chiêu, thoáng ngơ ngác trước câu nói của thằng Tuấn, gật đại:
- Ừ, tao sẽ giải quyết chuyện này, tụi bay tin tao đi...
Rồi nó quày quả đi thẳng, lại đăm chiêu trông hình sự kinh khủng.
- Này Quân, mày nói chuyện này là sao vầy?
Tao không biết - Quân nhăn nhó - Để coi thử sao đã...
Ra chơi. Phong ngắc ngứ trước mặt Thy lúng túng thấy rõ:
- Trưa...a...à...trưa rảnh không? À, ý là...là...trưa đi ăn cơm...chung không?
- Có việc gì phải nhờ vả phải không Phong? Nhìn mặt ông là tui biết...- Nhỏ Thy cười toe, trông vô tư dễ sợ - Ăn cơm gần Trung cấp Y nha?
- Ừ...Sao cũng được mà...- Phong lơ mơ và căng thẳng, gật đầu nhanh chóng, quên béng rằng nó rất ghét cái món rau cải xào ở cái quán này...và nhỏ Thy đang cười mỉm mỉm trông...gian không thể tả...
Ở bàn gần cuối dãy giữa, Phong kín đáo nháy mắt với Tuấn, gật gật đầu. Lại gật. Không rõ là ý gì???
- Thy, thích tui hả?
Sau một lúc ngắm nghía đĩa cơm trước mặt, suy nghĩ chín chắn va có lẽ là đấu tranh tư tưởng ghê lắm, Phong mới thốt lên được một câu đầy cân nhắc như thế...
- Ặc... Ph..ong... Ông nói cái gì vậy?
Thy trợn mắt, suýt nữa làm rớt cái muổn ăn cơm khi nghe lọt tai lời thằng nhỏ vừa nói. Sau đó thì nó bắt đầu cười, cười đến nỗi mà nó phải kìm nén lắm mới khỏi phải la lên...
- Phong, ông bị sao vậy? Tự dưng nói nhảm là sao? Hay ông bị sốt rồi nói mê?
Thy vừa nói vừa đưa tay vỗ trán của Phong, làm điệu bộ một y sĩ đang xem bênh làm thằng nhỏ xém...xỉu
- Vậy cái người mà Thy mến là ai?
- Bữa nay ông ăn nói bậy bạ quá Phong ơi! Mà tui thích ai thì liên quan gì đến ông?- con nhõ dẩu môi “đỏng đảnh”, lại cắm cúi ăn ngon lành không quên nhắc:
- Kìa, ăn cơm đi Phong. Ông tính bỏ dĩa cơm ấy cho ai?
Lúc này Phong mới nhìn xuống dĩa cơm, cố nén những câu hỏi to đùng đang quay trong đầu và thực hiện một nhiệm vụ cao cả là ĂN, chợt nó la toáng lên.
- Ơ…rau xào cải…con nhỏ này, tui có ăn được đâu…Hơ hơ…
Con nhõ Thy cười ngất, đầu ngọ nguậy ý nghĩ :”Cho đáng đời hắn, ai bảo để tâm hồn du lịch đâu chi…”
Lần tác chiến đầu tiên thất bại thảm hại…

******

Ngày…Tháng…Năm…
Sáng nay trời trở lạnh. Lúc ở nhà mình hầu như không cảm nhận được thời tiết hiện tại, thế là tung tăng sơmi mỏng như mọi ngày đến trường, lúc đó mới thấy lạnh quá chừng là lạnh. Người ấy, không hiểu sao biết được chạy lại cốc đầu mình cười cười :”Quên mặc áo ấm hay là thích bị cảm lạnh chơi vậy hả?”. Rồi đưa luôn cho mình áo khoác, vẫn cười tươi như thường :”Áo cho thuê đây, giá mượn áo là một ly chè nóng, chịu không?”. Lúc đấy mình ngạc nhiên tới mức chỉ biết đứng đó và ngơ ngác nhìn. Mãi đến lúc người ấy quay đi mới chợt tỉnh, chỉ kịp lắp bắp :”Ơ…cảm ơn nhé.”. mình quên chưa hỏi là người ấy có lạnh không, đưa áo cho mình rồi vậy người ấy thì sao? Lúc sau, nhìn người ấy tái tái vì lạnh mình thấy thương sao là thương. Thế là mình quay sang ôm bạn ấy thật chặt rồi sau đó hai đứa cứ thế nắm tay nhau ngồi học suốt cả buổi. Bạn ấy nhìn mình cười rõ tươi :”Trời lạnh nhưng ấm lắm đấy.”. vì sự quan tâm chan thành của bạn dành cho mình ấm áp lắm, ấm hơn là chiếc chăn bông to sụ ở nhà nữa cơ…

******

Dạo này Quân, Tuấn và Phong dậy sớm hẳn, tụi nó vác cặp lên lớp từ sớm, hễ đủ mặc là tụm lại xì xào. Chuyện nhỏ Thy “fall in love” với một tên nào đó trong lớp không hiểu sao lại lan rộng trong lớp. Tụi nó hễ có dịp là xì xầm, là bàn tán, là bình phẩm. Chín người mười ý, suy đoán lung tung và đa phần đều là vô căn cứ. Nhưng sau khi cái entry được viết ngày chủ nhật vừa rồi được post lên thì tụi nó bắt đầu nhìn nhõ Thy lạ lạ, vừa có vẻ dò xét, vừa có gì đó hơi sợ hãi.
- Mày có nghĩ là Thy nó thích người cùng giới không?
Quân hỏi Phong trong khi thằng bạn đang hì hụi giải bài tập. Phong ngước lên, thở dài sườn sượt.
- Tao làm sao biết…Mà nè, mày lo học đi…Chuyện của nó mà mày lo chi nhiều
Quân gật gật, lại cắm cúi học. Nó đâu biết rằng sau khi nhắc nó xong thì Phong bắt đầu suy nghĩ lung tung…Hạ là một cô bạn rất nam tính, tóc tém, cao, gầy, tính tình mạnh mẽ và suy nghĩ vô cùng quyết đoán. Bọn con trai trong lớp đôi khi cũng nóng mặt khi bị lũ con gái so sánh với Hạ. Vài đứa độc mồm bảo Hạ “thân con gái, kiếp con trai”. Cô bạn thì vẫn tỉnh queo, vẫn đeo cặp chéo vai, tung tẩy xe đạp sướn ngang mỗi sớm đến trường. Nhưng dù Hạ có “manly” cỡ nào thì cũng không có lý do gì Thy mên Hạ cả?
- Chắc chắn người được nhắc đến trong cái entry đó là nhỏ Hạ rồi…Hôm trước chính Hạ cho Thy mượn áo khoác, lại còn nắm tay nhau nữa…còn ai vào đây?
Tuấn đã khẳng định với Phong Như vậy. Tối hôm qua, chao, thật là rối rắm, thật là đau đầu! Cớ gì nhỏ Thy lại thành ra thế này vậy chứ? Ôi, con bạn mà Phong chơi thân từ lớp chồi đến nay sao lại có sở thích và suy nghĩ kì quái vậy?

******

Ngày…Tháng…Năm…
Đội bóng chuyền nữ của lớp tích cực luyện tập sớm hơn năm ngoái. Mình ham vui nên cũng đi tập chung, khảu hiệu :”Tinh thần là chính, kĩ năng có thể cải thiện” được áp dụng triệt để. Bạn ấy cũng tham gia với tư cách là huấn luyện viên cho đội nữ cùng một số bạn nam khác. Được chơi cùng bạn ấy, học hỏi và tập luyện kĩ thuật bóng chuyền (vốn rất tệ) của mình cải thiện nhiều hơn, không dưng mình thấy hạnh phúc. Bạn ấy chu đáo đến nỗi luôn nhắc nhở mình bôi dầu nóng vào những chỗ bị sưng vì bóng đập cho đỡ đau, cách chuyền bóng nhẹ nhất, hướng dẫn mình cách đỡ bóng chuẩn xác, cách phát bóng ngang…Đôi lúc mình bật cười :”huấn luyện viên giàu kinh nghiệm nhỉ?”. Nghe mấy đứa khác hùa theo :”Chủ công của đội bóng nam có khác, chuyên nghiệp hẳn.”. Vui kinh khủng. Thế là đâm nghiện tập bóng, chiều nào cũng mon men ôm bóng ra sân tập chăm chỉ. Hình như ở cạnh bạn ấy thì bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu mình cũng có thể cười được…Hạnh phúc quá!!!

******

Thế này là thế nào?
Phong hét toáng lên khi đọc xong những dòng entry mới post của Thy. “chủ công đội bóng chuyển nam”…
- Chẳng lẽ lại là lớp trưởng lớp mình?
Mà cũng chẳng phải, nhỏ Thy với lớp trường có tiếp xúc nhiều với nhau đâu. Vả lại, lúc trước lớp trưởng có bao giờ từng cho nhõ mượn áo khoác đâu? Còn mấy cái entry trước thì thế nào?
- Ôi, còn khó hơn giải bài tập Lý nữa ấy…
22h36p. Điện thoại của lớp trường rung đành đạch…
- Alo, lớp trường ơi, có chuyện này…
- Gì vậy? Bài tập nào bị vướng hả?
- Không phải. Chuyện riêng thôi…Là thế này…
Sau một hồi nghe Phong kể lể, lớp trường giải thích cái gì đấy, rồi cuối cùng chốt hạ - Phải có thêm thời gian quan sát đã, đừng hấp tấp kết luận vội. Mà tốt nhất là gặp thẳng Thy mà hỏi, cứ đoán già đoán non kiểu này cũng không phải là cách tốt…Vì có lẽ hỏi thẳng thi cũng tốt, dẫu sao cũng thân nhau từ bé, rõ tính nhau quá rồi còn gì…

******

Sớm, Thy hồn nhiên gặm bánh mì và nghe nhạc trong lớp, chưa kịp ăn hết thì đã bị ba thằng bạn thân lội tuột xuống ghế đá, tra hỏi hệ như hỏi cung:
- Thy, nói thử xem, rốt cuộc mày đang thích đứa nào?
- Có phải bà đang đơn phương lớp trường lớp mình không hả Thy?
- Mấy cái entry đó là sao?
- Thy tính chơi trò gì vậy? Viết lung tung trong nhật kí mạng là sao?
Thy bình thản nhai nốt bánh mì, nhìn ngó ba thằng bạn chí cốt như nhìn vật thể lạ. Sau cùng, Thy bình thản.
- Đừng có quan trọng hóa vấn đề và la hét loạn xạ như vậy. Tui không có làm gì sai lệch hết, mọi tình cảm hết sức trong sáng, mấy người cứ nghĩ lung tung làm gì…Nói rồi nhỏ đi thẳng, bỏ mặc ba thằng bạn thân ngồi ngẩn ngơ và bực bội.

******

“Cần phải có thời gian quan sát…”. Quan sát tỉ mỉ từng câu từng chữ trong mỗi cái entry, đề tài “người yêu bí mật” của Thy trở thành đề tài hot nhất trong lớp nhưng mấy tháng rồi, vẫn chưa có đứa nào đoán ra được người mà Thy nhắc đến là đứa nào. Có hôm tưởng đó là Long “rùa” có thói quen ăn bánh mì mỗi sáng, khi lại ngỡ là Bảo hay đỏ mặt, lúc lại đinh ninh là Hùng với tốc độc giải toán siêu nhanh…Đôi khi thấy mệt mỏi vì mấy chuyện không đâu, Quân cau có :”hay là Thy nó “chém gió” thế thôi chứ thực ra chả có đứa nào ở đây cả”. Cũng không đúng. Nếu là giả thì sao tình cảm lại thật đến nhường kia? Dòng nào cũng chân thành, cũng ngọt ngào như vậy lẽ nào chỉ là tưởng tượng? Lý khóa 10 vì chuyện của Thy mà sôi động hơn hẳn. Tụi nó ít kể lể về bài tập này, quyển sách kia như trước, thay vào đó là những câu truyện vui, đùa cợt, trêu ghẹo…Vui hơn hẳn. Những bài kiểm tra tới tấp cũng làm cho mọi người ít quan tâm đến tên “người yêu bí mật” kia, chỉ đôi lúc nhắc đến và thầm cảm ơn những entry của Thy đã gắn kết mọi người với nhau hơn trước kia. “trước kia lớp mình buồn lắm, có vui vẻ và thân thiết như giờ đâu, kể ra Thy có công cũng lớn”. Lớp trưởng đã kết luận như vậy trước toàn thể nhân dân lý khóa 10 đấy. Cũng đúng chứ nhỉ?

******

Tin dữ. Lý khóa 10 dự đoán có bão. Không khí lớp buồn hiu, mấy đứa thường ngày vẫn hay cười nói bữa nay cũng im ru. Bọn con gái mắt rơm rớm. Bánh kẹo liên hoan nằm im trên bàn, không ai buồn động tới.”Thy phải chuyển trường vì lí do gia đinh…”. Cô giáo chủ nhiệm giải thích đơn giản. Tiệc liên hoan vội vã. Có mấy đứa khẽ trách Thy sao không báo trước, sao đi vội thế, sao không nói cho lớp biết…Thy cười buồn buồn:
- Cười lên đi, tui vô miền Nam học chứ có đi chết đâu mà mặt ai cũng như đi đưa đám ma vậy hả?
Liên hoan. Lớp phó văn thể hát. Nhóm M4U của lớp hát. Cả lớp hát, và có cả nước mắt. Bọn con gái ôm nhau, mắt đứa nào cũng đỏ hoe, cố lấy tay giấu đi nước mắt chảy vội. Buồn. Ừ, sao lại không buồn. Cả lớp coi nhau như anh em, giờ có một thành viên của lớp phải đi, thử hỏi ai không buồn? Con số 35 trên áo thể dục bỗng chốc trở nên vô duyên. Tiệc chia tay kéo dài đến quá bữa trưa…
Chiều. Cả lũ rông rắn kéo nhau ra bến xe, tranh thủ ở bên bạn thêm chốc nữa. Phong buồn buồn:
- Đi mạnh giỏi, ráng học cho tốt vào, nhớ không? Và…đừng quên bọn tui…
- Ừ, không quên được đâu…
Dặn dò hay cầu chúc gì cũng đã nói hết rồi. Cũng chẳng biết nói gì hơn. Cả bọn chỉ biết nhìn nhau, siết tay nhau thật chặt…
- Tạm biệt nhé!
Thy nói đơn giản. Cố nhoài người ra cửa sổ vẫy rối rít đám bạn đang xa dần theo từng vòng xe chạy.
- Mà người Thy thích là ai thế nhỉ?
Bỗng có đứa nào đo nhắc vu vơ. Câu hỏi ấy vẫn chưa có câu trả lời…

******

Ngày…Tháng…Năm…
Mọi người yêu quý! Tạm biệt tất cả. Tạm biệt tình yêu của tôi, tập thể Lý Khóa 10. Tôi yêu các bạn nhiều lắm! Người tôi yêu quý nhất là Phong, là Hạ, là Tú, là Vỹ, là Hùng…, là tất cả thành viên của Lý K10. Tình yêu lớn của tôi, những giây phút được ở bên cạnh các bạn, cùng học tập, vui chơi, đùa nghịch…với mọi người mãi mãi là những giây phút hạnh phúc của tôi…Ta xa nhau rồi, tôi xa Lý K10 rồi, nhưng tôi biết, mình vẫn tồn tại trong trái tim của các bạn và hãy tin rằng, đối với tôi, nơi tận sâu trái tim, Lý K10 vẫn chiếm một khoảng lớn, nỗi niềm nhớ của con tim. TÔI YÊU LÝ K10 NHIỀU LẮM!...
(entry cuối cho Lý K10 yêu thương)



Thùy Linh - Lý Khóa 10

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét