SỎI THUỶ TINH
Em chạy về cuối trời
Nơi con chim vút cánh bay lên tầng không
Giữa buổi chiều tím ngắt
Cánh chim bay lên… tuổi thơ chạy ngược
Trở về!
… Về ngày xưa
Khi cổ tích vẫn còn là sự thật
Nàng Bạch Tuyết còn say sưa ngon giấc
Và bùn nâu còn lấm tấm môi cười
… Về ngày xưa
Em muốn làm mưa rơi
Tắm ước lá bên bờ ao ếch gọi
Hàng dâm bụt đom đóm giăng le lói
Của buổi chiều
Ơ! Lật mặt hoàng hôn
…
Em chạy về
Miền trẻ dại ngày ấy
Về nơi xa chim vút cánh lên trời
Về nơi đó ướt đẫm hạt mưa rơi
Những giọt mưa
Tan vỡ
Lấp lánh nghìn hạt sỏi thuỷ tinh
LÊ ANH NGUYỆT
TÌNH ĐỜI
Cánh cò chao đổ chiều mưa
Buồn dâng ngập lối cho vừa xót xa
Chân trời, ráng đỏ còn pha
Gầy hao dáng mẹ đi qua cõi đời!
NGUYỄN THỊ LY LY
TẢN MẠN ĐÔNG
Vắng mặt trời gió đi rong
Lang thang
Giận…
Gió chờ mong.
Khói đồng
Chợt buồn lại sắp mùa đông
Nôn nao khát chút hơi nồng ngày xưa.
NGUYỄN THỊ LY LY
GỬI THẦM
Tôi gửi thầm lên bàn học của em,
Bông hoa tươi lần đầu tôi biết tặng.
Em khẽ nhận nhưng trong lòng lo lắng,
Ai đang nhìn em từ phía sau lưng?
Tôi gửi thầm lên bàn học của em,
Bông hoa tươi lần thứ hai tôi tặng.
Em nhận rồi, sao lòng tôi lo lắng,
Lỡ em biết mình, em chẳng muốn làm quen.
Tôi gửi thầm trong lần hẹn đầu tiên,
Nhiều câu nói tôi đã tập nhiều lắm
Gặp mặt nhau tôi, em điều im lặng,
Chẳng dám nhìn, chẳng biết nói chi đây
Tôi gửi thầm trái tim tôi vào mây,
Mong gió thổi đưa mây về bên ấy.
Nhỡ hôm nào em bất chợt nhìn thấy,
Đừng vờ như không biết em nha!
NGUYỄN QUỲNH TRỌNG ĐỨC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét