NỖI LÒNG
Trần Minh Tri – 11 Sinh
Này phố nhỏ có thấy người đằng trước
Dáng xinh xinh , lúc lắc tóc đuôi gà
Tà áo trắng như mây và mềm mại
Mắt dịu hiền trong đó biết có ta
Xin mưa nhỏ đừng làm bằng mắt kính
Cái nhìn ta thêm bối rối ngập ngừng
Tà áo nhỏ dễ lẫn vào tấp nập
Ta tặng lầm ánh mắt một người dưng
Này mưa bụi đừng giỡn đùa nữa nhé
Anh mắt em làm má đỏ hồng
Oi! Tim nhỏ xin người đừng quậy phá
Để cho ta bước tới nói làm quen
LÒNG MẸ
Nguyễn Văn Cường – 11 Sinh
Mưa vẫn nhỏ suốt đêm dài nằng nặng
Bạn ngủ say con thắp bóng một mình
Đêm gác trọ nghe quê nhà đằng đẵng ,
Dáng mẹ cười trong nỗi nhớ mênh mông
Bạn lên quê bức thư nhà mẹ gửi
Con đọc xong , hàng nối chữ ướt nhòe
Con thiếu một , mẹ hụt mười lẫn quẫn
Tương lai này mẹ dõi bước con đi
Mưa vẫn nhỏ đến bao giờ trời rạng
Con lao xao những bè bạn sân trường
Mẹ chắt những luống cát dài thành giọt
Con lấy gì đổi lại những yêu thương !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét