LỜI CỦA MẸ
Ngắm nhìn hoa phượng đỏ
Mẹ lại vấn vương một thời đến lớp
Thời làm bạn với sách vở, bảng đen
Với giáo án trên tay đến lớp ngày ngày
Đã qua rồi những năm tháng ấy
Năm tháng yêu thương , năm tháng tuổi học trò
Và mẹ bắt gặp bóng dáng của mình thấp thoáng trong con.
Mẹ mong con trân trọng những ngày còn cắp sách
Đầy ắp kỉ niệm vui buồn , những xao xuyến bâng khuâng
Cùng học , cùng chơi bên những người bạn chân thành
Rồi ngày tháng sẽ qua đi
Con sẽ giã từ màu áo trắng.
Nghĩ gì con yêu ! Cho những ngày sắp tới
Hãy cố học đi , thời gian chẳng đợi chờ
Kiến thức là hành trang khi bước vào đời đầy gian khó
Khi con từ giã mái trường , rời vòng tay mẹ thân yêu
Con sẽ bay cao, bay xa …
Cho tương lai đang rộng mở …
Võ Thị Quỳnh Giang .
NỢ
Tôi nợ quê hương bước chân trần trên cát,
Nuôi lớn từng ngày – bãi biển thân thương.
Tôi nợ mẹ cha giấc ngủ yên lành,
Đêm trăn trở bao âu lo phiền muộn.
Cha mẹ bạc đầu – Có phải nhuốm hơi sương ?
Tôi nợ thầy cô ngày hai buổi đến trường
Trang giáo án – lòng thầy cô ấp ủ
Như chuyến đò chở nặng những ước mơ.
Tôi nợ chính mình ơi giấc mơ tuổi trẻ
Vẫn nặng lòng bao kỳ vọng tương lai
Để ngày mai giấc mơ là hiện thực.
NGUYỄN THỊ THANH TRÀ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét